Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014
Mịn màng mùa bơ sáp
Đó là một vạt đồi ngút ngàn bơ. Có cây tuổi đời chừng nửa thế kỷ bên cạnh những cây chỉ mới trồng được một đôi năm nhưng cứ sau Tết là chúng đậu bông, cho trái. Bắt đầu từ cuối tháng 3 đầu tháng 4, những trái non ấy lớn dần, chuẩn bị cho một mùa bơ sắp tới. Với những người dân ở ngay chân đèo phụng hoàng (hay gọi là đèo M’Drak của huyện M’Drak (tỉnh Đắk Lắk) này, bơ gần như là một đặc sản, là cây trồng chính của nhiều người. Tuy nhiên, không riêng gì vùng đất này mà gần như khắp cả dải đất Tây Nguyên ngút ngàn kia, cây bơ cũng đều có đất sinh sôi, nảy nở. Có một gia đình dân cày đã tâm tình cùng tôi. Mỗi năm, mùa bơ chỉ có một lần, kéo dài chừng 3 tháng là hết. Đó cũng là khoảng thời kì hạnh phúc trong năm của gia đình và sáu đứa con nhỏ. Ngoài những trái bơ đậm đà, chúng có thêm áo quần mới, những bữa cơm no cũng từ những trái bơ ấy. Rồi, như một thói quen, một tập quán ngàn đời còn sót lại của vùng rừng núi này, họ thường không giữ được tài sản trong nhà mà tiêu tốn cho nhiều việc không tên khác để khi mùa bơ đi qua, cái nghèo đói lại ập xuống. Những người cha, người mẹ lại tăng tả lên rừng, xuống suối kiếm đủ mọi thứ có thể ăn được cho đám trẻ và mong chờ một mùa bơ sang năm. Ngồi ở một góc khuất nhìn những trái bơ phía bên kia đường, tôi đang hình dong ra niềm hạnh phúc của những đứa trẻ nơi vùng đồi đất hoang sơ dưới chân đèo nơi ấy. Bây giờ, mới chớm màu bơ nên vững chắc những đôi mắt trong vắt ấy đang được hưởng những niềm vui thơ ngây. ĐOÀN XÁ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét